TÔI LUÔN GIỮ HÌNH ẢNH RỰC RỠ VỀ CHA TÔI, NGÔ ĐÌNH NHU TẠI SAIGON NGÀY 12
Câu chuyện thời thơ ấu của ông làm tôi không mỉm cười nổi. Lần đầu đến trường làm việc Paris, tiếng ra chơi, ông trố góc nhìn những chúng ta cùng lớp:
-Khi đám bạn tổ chức triển khai trò 'cút bắt' thì tôi ngớ cả người, trò gì vậy ? Tôi như một một nhà chưng học ngây người khám phá cuộc sinh sống sinh hoạt của những chú kiến!
-Khi ở sử dụng Gòn, trong Dinh Tổng thống, tôi gần như không lúc nào được nhìn thấy phụ vương tôi. Chống của gia đình công ty chúng tôi ở liền mặt nhau. Tuy vậy dù không ai bảo, shop chúng tôi luôn luôn không mong mỏi quấy rầy thân phụ mẹ. Vì chưng hiểu rằng, bố mẹ chúng tôi bận những công việc. Ngay cả giữa những bữa nạp năng lượng chung của tất cả gia đình, chúng tôi vẫn giữ lại nề nếp cổ truyền. Im lặng tuyệt đối trong khi dùng cơm. Trẻ em chỉ có quyền nghe lời cha mẹ. Gia đình chúng tôi ít trao đổi giữa những dịp như thế."
Vương quốc trù phú phương nam giới mà hà nội thủ đô lại bởi tướng giật Bảy Viễn đứng đầu ngành an ninh, kẻ quản lý và điều hành khu ăn uống chơi Đại nỗ lực Giới.
Bạn đang xem: Tôi luôn giữ hình ảnh rực rỡ về cha tôi, ngô đình nhu
Đường phố sài gòn tràn ngập thiết giáp, xe pháo quân sự, những binh đoàn bộ đội viễn chinh của Pháp thất trận từ miền bắc bộ rút về. Cộng thêm các nhóm giáo phái tranh bị Cao Đài, Hòa Hảo lộng hành. Thêm nữa, số lượng 1, 2 triệu fan di cư chạy xuống phía dưới Nam làm cho xáo trộn cuộc sinh sống của 14 triệu bạn dân phiên bản địa. Một bài xích toán trong cả các nước nhà châu Âu lành lặn, ít tật nguyền còn đề nghị xính vính thời nay.
Miền Bắc cài đặt cắm gần như tình báo kế hoạch như Vũ Ngọc Nhạ, Phạm Ngọc Thảo vào cho tận bộ đồ vật hành chính, quân sự cao cấp nhất. Đại tá Thảo góp phần không bé dại trong những bất ổn gây ra đến VNCH.
Cuộc sinh sống của gia tộc Ngô Đình ko tránh ngoài lo phổ biến cái lo của nước, sợ chung cái sợ hãi của dân ? Liệu tất cả một ốc hòn đảo bình yên trong bão cát sa mạc ?
Đoàn Thêm, một người gần cận gia đình ông Diệm, vào cuốn sách 'Những năm tháng ko quên' nhắc lại:
"Tháng 4/-1955 lúc Saigon đang bất tỉnh nhân sự ngàn sương lửa, Bình Xuyên quyết ăn nhằm đủ với chủ yếu quyền, gia đình bà Nhu vẫn tồn tại ở tại tòa nhà của bác sĩ Cao Xuân Cẩm, trước dưỡng con đường Saint Pierre Saigon.
Khi cuộc chiến giữa Bình Xuyên và chính quyền bùng nổ, Đại úy Huỳnh Văn Cao bàn tính với thiếu tá Vinh làm gắng nào nhằm di tản mái ấm gia đình bà Nhu vào trong Dinh, nếu không Bình Xuyên rất có thể làm "hoảng" giết thịt ông bà Nhu hoặc bắt cóc mấy đứa con của bà để triển khai điều kiện thương thuyết. Ý kiến này mọi người đều chỉ ra rằng phải.
Trước kia Tổng thống Diệm cũng tỏ ý băn khoăn ngỏ ý cùng với ông bởi "Mi bàn cùng với Vinh cùng Cao làm sao che chở cho mái ấm gia đình ông Nhu sinh sống Saint Pierre… Bình Xuyên nó có tác dụng dữ quá…" Mấy hôm sau, mái ấm gia đình bà Nhu di tán vào Dinh Độc Lập, sống trong một gian chống phía góc trái. Lúc đầu ông Nhu nằm ghế tía vì không có giường. "
Bà danh tiếng là fan "keo kẹt", chi tiền chợ hàng ngày. Ông Nhu thì vk cho ăn uống như thế nào thì siêu thị như vậy, không đòi hỏi. Những người dân hầu cận mang lại biết, thỉnh thoảng ông Nhu đi săn đem lại theo không nhiều thịt nai hoặc giết thịt mấy con chim thì bà Nhu lại giảm tiền chợ và dùng đồ săn kia bắt ông chồng ăn cả hai cha bữa. Hai căn hộ của ông Nhu trang hoàng không tồn tại gì xa hoa lung linh trái lại có vẻ thông thường trung lưu."
Cuộc sống mái ấm gia đình eo hẹp, nhưng bà è Lệ Xuân vẫn giữ nguyên sự hào hoa, tử tế với những người dưới. Đại úy Đỗ Thọ kể lại trong hồi ký kết mang tên ông:
"Đối cùng với gia nhân phục dịch với gia đình, bà Nhu tỏ thể hiện thái độ mến thương. Còn nếu không muốn nói là một cử chỉ bình dân, đại chúng. Hằng tháng những người bồi, người nhà bếp lo tròn công việc tươm tất, bà Nhu thưởng thêm tiền bằng cách bỏ vào một trong những chiếc phong bì dán kín đáo rất kế hoạch sự.
Sự đùm quấn giữa Tổng thống Diệm và mái ấm gia đình ông Nhu gắn kết bởi sự bao gồm mặt của mấy đồng đội ông Quỳnh. Ông trần Kim tuyến đường nhận xét :
"Ông Diệm rất yêu dấu đám con trai của bà Nhu. Đó cũng là tại sao dễ hiểu, khi phụ vương con ông Khôi mệnh chung (1945) thì mấy chú con trai của ông Nhu trở thành kẻ nối dõi tông đường của dòng họ Ngô Đình. Ngô Đình Trác đứng vào sản phẩm đích tôn thừa tự và là bực trưởng của gia tộc Ngô Đình sau này.
Mấy chú đàn ông của ông Nhu trở thành nhịp cầu nối liền giữa TT Diệm và vợ ông chồng ông Nhu khoác dầu bản chất giữa TT Diệm với ông Nhu rất khác biệt nhau. Anh em không mấy khi gần nhau qua hồ hết phút trung tâm tình hàn huyên. Tuy thế mấy đứa con cháu trai lại trở thành nguồn sinh thú ý thức của TT Diệm và đó cũng là mong muốn của ông Tổng Thống còn nặng lòng cùng với nho giáo… trong tự tình gia đình." (trích Lương Khải Minh vào cuốn 'Làm sao làm thịt một tổng thống').
"Buổi sáng Tổng thống Diệm dậy khôn cùng sớm. Ít không đúng vặt những người dân thân cận. Và tự tay làm cho lấy như pha trà vào bình, lấy thuốc hút, cởi áo xống và mặc quần áo. Ngủ chóng không nệm. Trong chống ngủ bài trí đối kháng sơ. Ăn uống không mang gì lịch sự trọng, thích ăn món Huế và nhiều rau muống, rau xanh cải, khoai luộc chín.
Thỉnh thoảng thay đổi món Tây. Uống nước suối Vĩnh Hảo cùng với rượu vang đỏ hoặc rượu lễ. Áo quần tía bộ complet, giầy tía đôi, nhị đen, một nâu. Áo quần may làm việc hiệu Chua. Hớt tóc do một người bồi. Ít hiểu báo, nhưng thích xem sách về máy ảnh, đồng hồ.
Tất cả những cụ thể riêng, cá thể sau giờ làm việc, Tổng thống Diệm không phổ biến đụng với mái ấm gia đình ông Ngô Đình Nhu. Tức thị chưa bao giờ tôi thấy Tổng thống Diệm ngồi ăn cơm với mái ấm gia đình ông Nhu, quanh đó sự tất cả mặt của Đức thân phụ Ngô Đình Thục.
"Ông Diệm thích đánh cờ, nhưng nghịch không giỏi, đề xuất thường rủ đại úy bằng đánh cờ cùng với đứa cháu Ngô Đình Trác, nhỏ ông Nhu cùng ông đứng không tính coi."
"Chị Ngô Đình Lệ Thủy lớn nhất, nhưng hay bị em ra đời sau Ngô Đình Trác nạp năng lượng hiếp. Bởi vì anh Trác là cháu đích tôn của bác tôi, Tổng thống Ngô Đình Diệm. Anh Trác được cưng lắm. Anh Trác biết thêm ráp các quy mô máy bay thu nhỏ. Tôi ham, dẫu vậy một lần ngịch của anh ý Trác làm cho hư món đồ đó. Anh Trác rầy tôi vô cùng nặng lời "
"Kỷ niệm của tớ là Dinh Độc Lập và biệt thự của gia đình công ty chúng tôi ở Đà Lạt, và cảnh sắc Việt Nam, rừng rú. Khi ra biển cửa hàng chúng tôi đi đến Long Hải. Ở Saigon, shop chúng tôi quen được dẫn quốc bộ chơi một vòng nhỏ vào cơ hội cuối tuần. Mê mệt thích của của tôi là được qua hiệu sách Pháp, địa điểm có bán những cuốn truyện tranh về Mickey với Donald. Thiếu hiểu biết nhiều sao phần đa quyển sách này chúng ta lại bỏ trên giá sách hết sức cao. Anh vệ sĩ phải nhấc tôi lên bằng hai tay như thế này. (Ông Quỳnh làm cho cử chỉ như nâng một đứa trẻ).
Sau kia tôi chỉ cho anh, lấy mang đến tôi quyển này, quyển này cùng quyển này. Rồi mang đến quầy trả tiền. Sau đó công ty chúng tôi đến tiệm God dard, một tiệm bar có buôn bán kem làm theo kiểu Pháp. Cửa hàng chúng tôi mua kem và bánh mì tuân theo kiểu Paris. Tôi khôn cùng thích bánh mì baguette (bánh mỳ dài, đẳng cấp Pháp). Tôi chỉ bao gồm dịp đi dạo quanh quẩn như vậy. Chỉ có thế thôi "
Tôi nhức lòng nghĩ đầy đủ vạt nắng thảng hoặc hoi, xinh xắn ấy của thành phố sài thành trong sâu thẳm của ông Quỳnh hẳn chìm dưới tranh ảnh nặng nằn nì được ông Lương Khải Minh viết sau đây trong cuốn 'Làm sao giết một tổng thống':
"Đêm 30/11, Trung Úy Sung thuật lại: ông Nhu bảo hotline Đại Úy Hạp vào ngay nhằm ông biểu. Lúc nhân triệu chứng gọi điện thoại cảm ứng cho ông Hạp, ông này còn phân vân "Cơm đang chứ, tôi ăn chấm dứt vào được không?" Hỏi lại ý ông Nhu, ông bảo bắt buộc vào ngay, khỏi cần nạp năng lượng cơm nhà.
Khi Hạp cùng mấy bằng hữu vào chống riêng của ông Nhu thì ông chỉ ghế mời ngồi rồi hotline ông già Tường, quản lí gia:
Nguồn hình ảnh, CAOPHONGPHAM
Chụp lại hình ảnh,
Một một trong những ham phù hợp của Tổng thống Ngô Đình Diệm là chụp ảnh. Tấm hình năm 1961, lúc ông vẫn chụp cho cháu gái Ngô Đình Lệ Quyên
Đây là lần thiết bị nhất, nhân chứng cũng giống như Đại Úy Hạp được chiếc hân hạnh ráng Nhu chỉ ghế mời ngồi và thuộc "cụng ly". Chưa ai dám lên tiếng. Ông Nhu đã than thở: "Quyết định đi thì ông Cụ cấm đoán đi. Giữ lại ở lại thì ông cũng không chịu nghe…"
Rồi ông Nhu im re một thời gian lâu. Đại Úy Hạp lên tiếng: "Ông gắng vấn kêu chúng cháu vô phía trên có câu hỏi gì?"
Ông Nhu khẽ thở nhiều năm rồi yên ổn lặng chú ý hai fan một thời gian lâu, new nói: "Sáng mai, những anh đưa mấy đứa nhỏ dại lên Đà Lạt dùm tôi."
Rồi lại yên lặng mặt hàng 10 phút ông Nhu mới lên tiếng, bảo Đại Úy Hạp: "Lấy hết quần áo về chưa? Cứ thu xếp sẵn… khi nào cần thì bảo"
Rồi lại yên lặng… lát sau ông nói một mình vu vơ: "Nghe thì không nghe, đi thì cấm đoán đi. Tụi nó làm tới hiện giờ rồi tính sao. Nặng nề cho tao vượt đi".
Ông Nhu ngồi im thinh khoảng 30 phút như 1 pho tượng. Tay vẫn nuốm ly Martell. Ông Nhu nằm ngả người ra ghế tựa, uống mang đến ly Martell thiết bị ba, ông ngồi như vậy lặng lẽ từng giờ.
Bỗng ông Nhu ngồi nhổm dậy, nét phương diện chảy lâu năm nói vu vơ: "Chà… mẹ con nó đi không còn rồi". Ông Nhu quay lại hỏi Đại Úy Hạp:
Tôn Thất Đính vừa nhận 1 triệu đô la của Đại sứ cửa hàng Mỹ để gia công phản. Tướng tá Đính sẽ không còn thể chú ý thẳng vào mắt hai đồng đội ông Diệm, ông Nhu. Ân tình quá nặng mà quay ngoắt vậy thì đành khép mắt chúng ta lại thôi.
Đại Úy Hạp vẫn thường trung khu sự với ông già Tường, Trung Úy Sung: "Ông rứa vấn phung phí kỹ thừa đi. Từ lúc bà đi ngoại quốc thì ông ở trong nhà lo bài toán chi tiêu. Đưa mang đến ai đồng nào, ông thay Vấn bắt ghi từng mục". Đưa mang lại Hạp mười ngàn. Hạp tiêu xong lại phải trình bạn dạng kết toán tương đối đầy đủ chi tiết.
- bây giờ đưa đàn nhỏ lên Đà Lạt thì nên bao nhiêu new đủ đưa ra dùng? Hỏi rồi ông Nhu đáp liền: "Thôi gửi Đại Úy 15 ngàn đủ chứ?"
Ông Nhu trầm ngâm rồi lắc đầu: "Đi Air Vietnam nguy hại lắm. Nó đi thẳng, bắt mấy đứa nhỏ tuổi làm nhỏ tin thì sao?"
Lặng thinh một thời gian lâu tự dưng ông Nhu đứng lên lấy nhị khẩu súng mẫu mã 22 loại không khiến tiếng nổ trao cho Hạp, ông Nhu khoe: "Họ new biếu moa. Mang đến Hạp một khẩu. Loại súng này đặc biệt lắm. Để ở trong nhà sợ thằng Trác nó phun bậy bạ." Rồi ông Nhu lại nhỏ cà bé kê một thời điểm lâu.
Mẩu đối thoại 'gà trống trông con' của ông Nhu đượm buồn, hoang vắng. Đó là những khoảng tầm khắc sau cùng của cuộc đời ông Nhu.
Nguồn hình ảnh, CAOPHONGPHAM
"Tình hình Đà Lạt vào trong ngày 1-11 vẫn như vô sự. Đại Úy Hạp và Hữu vẫn đi phố chu đáo tình bên cạnh đó thường lệ. Ông Hạp cho 4 dòng Thiết gần kề đi tuần tiễu xung quanh phố. Thực trạng biến chuyển bỗng dưng ngột. Sáng ngày 2, ngôi trường Võ Bị Đà Lạt biến đổi Tổng Hành Dinh của phe hòn đảo chánh gồm Trung Tá è Ngọc Huyến với Thiếu Tá Ngô Như Bích. Ông trần Văn Phước vẫn trung thành với chủ với chế độ Ngô Đình Diệm. "
Ông Hạp quay lại nói cùng với Đại Úy Hữu: "Không hiểu như thế nào, giọng ông Phước lại khá run run, ngắt quãng. Có lẽ đã bị bắt".
Tuy vậy, ông Hạp cũng hứa vẫn đưa tía đứa nhỏ tuổi vào ngay. Mặt khác, ông Hạp lại cho người lên ngôi trường Võ Bị thám thính và xin gặp mặt ông Phước thì sống đây cho thấy không thể chạm mặt ông Phước được. Đại Úy Hạp bắt đầu nao núng.
Đại Úy Hạp cùng Hữu cùng ra quyết định đem 3 đứa nhỏ con ông Nhu đi trốn. Để làm kế nghi binh, nhân triệu chứng cho xe cộ Mercedes chạy vòng quanh thành phố cứ có tác dụng như bên trên xe có bố đứa nhỏ. Trong những khi đó, Hạp, Hữu thuộc đoàn người bạn đường đem 3 đứa nhỏ con ông Nhu tẩu thoát, lẩn vào rừng thông đi tự Dinh số 1 về Dinh số 2 rồi men theo con đường rừng xuống Đơn Dương. Đại Úy Hạp định tâm xuống Phan Rang tìm đến Trung Tá Khánh tỉnh giấc Trưởng tỉnh này.
Lặn lội vào rừng xuyên suốt buổi chiều cho đến đêm, nhân chứng và đoàn tùy tùng bắt đầu đến vùng Danhim. Phần thì đói, khát… lại căng thẳng mệt mỏi vì mặt đường trường.
Lúc ấy, Đại Úy Hạp sốt ruột nhất là đám tín đồ chung quanh cùng Việt cùng trong vùng. Cơ mà biết làm cầm nào hơn. Những con ông Nhu vẫn chưa được tin báo về phụ thân mình bị giết.
Đi từng ngày đường lại trải sang một đêm nằm giữa rừng bắt buộc con nhỏ xíu Quyên chịu không nổi, bắt đầu đau. Đại Úy Hạp nỗ lực tìm giải pháp bắt liên lạc với Saigon nhưng số đông bặt tin.
Trưa ngày mùng 3, máy cất cánh của binh đoàn II lượn xung quanh Danhim vạc thành kêu gọi Đại Úy Hạp đem theo 3 đứa bé xíu về trưng bày Hội đồng Quân nhân bí quyết mạng (nhóm tưởng hòn đảo chính)
Đại Úy Hạp kiến nghị đoàn lữ hành sẽ đi qua rừng xuống Phan Rang rồi một là tìm bí quyết về Xuân Lộc ấn náu, nếu thuận lợi thì về trực tiếp Saigon nếu không sẽ qua phước long và rồi lịch sự Cao Miên.
Nhưng cuối cùng, đoàn lữ hành đề nghị khoanh tay bởi hết tiền. Mấy bữa liền, bầy con ông Nhu phải ăn uống đồ hộp cùng uống nước lạnh. Con nhỏ bé Quyên đã đuối sức. Quyên tương tự như Quỳnh bước đường lưu giữ lạc. Người bạn đường thì anh nào cũng tay nỗ lực súng, chuẩn bị đối phó. Hai ông Hạp với Hữu không đủ can đảm rời bầy nhỏ một phút.
Xem thêm: Nguồn gốc và ý nghĩa trống đồng đông sơn, nguồn gốc và ý nghĩa của trống đồng đông sơn
Mãi cho ngày 3, Đại Úy Hạp bắt đầu cho Trác biết tin chưng và tía của Trác vẫn chết. Ban đầu Trác ko tin. Sau mang đến Trác theo dõi radio, bấy giờ Trác new tin. Đôi đôi mắt chú nhỏ xíu rưng rưng tuy nhiên không nói một lời nào.
Phi cơ vẫn bay lượn trên nền trời Danhim, phân phát thanh kêu gọi Hạp cùng Hữu đưa đàn nhỏ quay trở lại Đà Lạt. Trác nói với Đại Úy Hạp: "Đại Úy đưa những em tôi về"
Sau đó "đoàn lữ hành" kéo nhau băng rừng quay trở lại thành phố. Cho kiên cố hơn, ông Hạp vẫn để bọn nhỏ nghỉ ngơi trong rừng thông. Ông cho tất cả những người về phố quan tiếp giáp đồng thời call cho phe đảo chánh đưa tin với một đk ông Hạp chỉ nộp 3 đứa nhỏ tuổi cho tướng tá Khánh. điện thoại tư vấn máy xong, ông Hạp lại cho dịch chuyển 3 đứa bé dại đến một địa điểm khác sợ bị lộ mục tiêu.
Ngày 3/11, tướng tá Khánh đã có mặt ở Đà Lạt nhấn lãnh 3 người con ông Nhu. Tướng mạo Khánh nuốm tay Đại Úy Hạp, giọng buồn: "Tụi nó làm không tồn tại ra đồ vật gi hết. Giết bạn ta, thảm hại quá! " (Trích "Làm sao giết mổ một tổng thống")
Đó là những cụ thể về phần đông ngày ở đầu cuối ở Việt phái mạnh của ba anh em ông Ngô Đình Quỳnh mà trong bài viết trước tôi có nói tới (Ông Ngô Đình Quỳnh kể về phụ huynh ông và cuộc thay máu chính quyền tháng 11/1963).
-Tôi đi khỏi Đà Lạt hồi mười một tuổi. Ảnh hưởng trọn của cha tôi không được lâu dài lắm. Nhưng thiết yếu cũng nhờ cha mà tôi theo thông tin được biết hơn về đất nước. Thân phụ tôi vô cùng ưa săn bắn. Tôi hay được đi cùng. Hai bạn bè trai hầu như được đi cùng với phụ vương tôi, khi ông săn bắn trong rừng. Ông đi săn phun loại thú lớn, như đi săn hươu nai sinh hoạt Long Hải.
Trong gần như dịp đi săn cùng rất ông, tôi được biết thân phụ tôi bên dưới dạng một người vui tính. Lúc ở dùng Gòn, vào Dinh Tổng thống, tôi gần như là không lúc nào được quan sát thấy phụ thân tôi. Dẫu vậy tôi luôn vẫn duy trì một hình hình ảnh rực nhóc về thân phụ tôi.
Tất nhiên, tôi chịu tác động mẹ những hơn. Ảnh hưởng này so với tôi mang đến mãi đến khi mẹ tôi qua đời.
Tôi thu nạp được của mẹ tôi đa phần là tín nhiệm và sức mạnh tinh thần. Một sức mạnh giúp tôi thừa lên.
Tựa đề của SMCĐ dựa theo nội dung bài viết "Nhớ bà Ngô Đình Nhu" của tác giả Trương Phú Thứ. Người sáng tác dùng chữ "trăng trối" (có "g"). Bấm chuột đây để đọc thêm về "trăng trối" hay "trăn trối"?
(Vien
Dong
LTS: Ông Trương Phú sản phẩm là fan duy tốt nhất được vấn đáp bà Ngô Đình Nhu trong thời gian bà ẩn cư tại Paris. Ông viết bài bác này nhằm tưởng niệm bà nhân dịp giỗ máy năm ngày bà mất. Cách nhìn của tác giả không độc nhất vô nhị thiết là cách nhìn của nhật trình Viễn Đông.
Mùa Phục Sinh lại đến. Chúa sinh sống lại vào niềm hoan hỉ của con cái Chúa. Cùng Chúa sống lại cũng làm cho chúng bé được sống lại trong vinh quang. Buổi sáng lễ Phục sinh năm 2011, bà Ngô Đình Nhu vẫn trút tương đối thở sau cùng tại một bệnh viện ở La Mã trong lúc mọi tín đồ đang rộn rã mừng lễ Chúa Phục Sinh. Bà đã chết đi trong ánh nắng của Chúa Phục Sinh. Bà đã âm thầm và lặng lẽ trên đường đi về Nhà phụ thân như mỗi buổi sáng sớm bà lủi thủi độc thân đi dâng thánh lễ bắt đầu cho một ngày mới. Bà đã sống lại trong niềm tin yêu vô cùng vị trí Thiên Chúa là nơi bà vẫn ngày tối cậy trông và nương tựa trong hầu hết tháng ngày khổ cực nơi trần gian.
Rất không ít người dân đặt thắc mắc rằng trước khi lìa è cổ bà Ngô Đình Nhu bao gồm trăn trối qua ngôn ngữ hay cây viết tích không. Câu vấn đáp là tất cả và đấy là lời trăn trối gọn gàng được bà viết bằng tiếng Pháp:
”Tôi trằn Lệ Xuân, Dân Biểu Lập Hiến Pháp, Dân Biểu Quốc Hội, quản trị Phong Trào thiếu nữ Liên Đới, vâng lệnh Tổng Thống Ngô Đình Diệm, cùng với sự gật đầu của chồng tôi, ông gắng vấn Ngô Đình Nhu, rời việt nam sang những nước tây phương tranh đấu cho thực sự và độc lập của đất nước tôi. Trong lúc tôi rời đất nước, những thế lực tây thiên đã cần sử dụng nhóm làm phản loạn, bội nghịch lại tổ chức chính quyền Dân công ty và Độc Lập việt nam Cộng Hòa, đã giáp hại Tổng Thống Ngô Đình Diệm với gia tộc của Tổng Thống và ông chồng tôi. Thiên chức của tôi càng trở nên khó khăn hơn khi phụ nữ của tôi Ngô Đình Lệ Thủy bị liền kề hại vì ý muốn nói báo cáo nói sự thật. Sứ mệnh của tôi chưa hoàn tất, tôi vẫn chính là con dân vn Cộng Hòa, vẫn luôn là Sứ trả của nước Việt mang lại hơi thở sau cùng với sự vụ Lệnh của Tổng Thống Ngô Đình Diệm...”
Bà Ngô Đình Nhu được Tổng Thống Ngô Đình Diệm trao phó một sứ vụ vô cùng khó khăn và nặng nề. Thân nhi đàn bà cô độc đảm trách sứ vụ nhóm đá vá trời chống đỡ lại đa số mưu mô và chiến lược của Hoa Kỳ và những tổ chức quốc tế được sự thông lưng của Mỹ nhằm triệt hạ bao gồm thể Đệ Nhất việt nam Cộng Hòa. Bà đang vẫy vùng vào một vũng lầy phần nhiều xảo quyệt của các hệ thống truyền thông nước ngoài và ác trung ương của một mặt đường lối mà chánh quyền Hoa Kỳ đương thời, chưa đến mục đích phục vụ quyền lợi của một nhóm tư phiên bản đứng sau Tòa Bạch Cung, đã tàn ác xuống tay đưa cả dân tộc nước ta vào vòng điêu linh thống khổ. Tổng Thống Ngô Đình Diệm là tín đồ đặt quyền lợi và danh dự giang sơn hơn cả mạng sống mình đã biết thành thảm sát vô cùng dã man. Bà Ngô Đình Nhu cũng trở thành tắt tiếng sau tử vong đau yêu đương của vị nguyên thủ quốc gia.
Bà Nhu được giao phó nhiệm vụ “tranh đấu cho sự thật và chủ quyền của đất nước”. Ngày thu năm 1963 cả nhân loại đã kinh ngạc nghe và quan sát bà Nhu mạt gần kề và lên án những người được điện thoại tư vấn là bạn, là liên minh Hoa Kỳ, ngay tại một vị trí chỉ giải pháp Tòa Bạch Cung mấy nhỏ đường. đa số người cho đó là một hành vi thiếu khôn ngoan nhưng tất cả ai thấu hiểu đó chỉ là hồ hết tiếng kêu vô vọng của một người lương thiện trước lúc bị bọn gian manh thổ phỉ hành quyết.
Đọc các dòng chữ trăn trối của bà Nhu thì không ai hoàn toàn có thể phủ nhấn được tận tâm của bà với non sông đất nước. Vị trí giường căn bệnh trong tiếng phút lâm tầm thường nhưng bà không nghĩ đến những oan cừu khổ nạn cơ mà bà cùng cả gia đình phải thống khổ chịu đựng đựng. Bà ko thù oán những tín đồ đã nuốm súng bắn vào chồng bà cũng chính vì bà nói “đó là một bầy ngu dốt” không xứng đáng đếm xỉa đến. Nhưng hơi thở sau cùng của bà vẫn nhắm đến quê hương yêu quý mà bà đã kiêu dũng dự phần trong dự án công trình xây dựng một non sông thanh bình thịnh vượng, tự do thoải mái no ấm. Bà tiếc nuối nuối vị sứ mạng đã trở nên trù dập với không ngừng nhiệm vụ được giao phó. Bà vẫn trường đoản cú gánh vác trọng trách đó cho đến hơi thở sau cùng trong đơn chiếc lặng lẽ mặc dầu đó chỉ là cầu vọng của các giây phút tàn hơi. Một bạn khoe đã gặp mặt bà Nhu và nghe thở than “thời của tôi đã hết rồi”. Đây chỉ là 1 trong những tưởng tượng nghèo đói của vị này nhưng thôi. Chính vì những tích tắc cuối đời thì bà Nhu xác minh “vẫn là Sứ mang của nước Việt cho hơi thở ở đầu cuối với sự vụ Lệnh của Tổng Thống Ngô Đình Diệm...”
Bài viết này mang đến tay độc giả nhân ngày giỗ thứ năm bà Ngô Đình Nhu. Tự sau ngày Đệ tuyệt nhất VNCH sụp đổ, bà Nhu sống đơn lẻ nơi đất khách quê người gần như hoàn toàn cách trở với gần như sinh hoạt chộn rộn của một con người. Người yêu kẻ ghét với đa số lời khen tiếng chê đang không lọt qua bức tường căn phòng nhỏ hẹp của một người ước ao rũ bỏ toàn bộ những oan chiên trần gian. Bà sống khổ hạnh như một nàng tu ngong ngóng chờ chờ tích tắc “đoàn tụ” cùng với ông chồng mà bà tận tâm yêu thương và kính phục.
Gần đây có một cuốn sách viết về bà Nhu bằng tiếng Anh cùng với tựa đề FINDING THE rồng LADY của người sáng tác Monique Demery và vừa mới được dịch sang trọng tiếng Việt Nam: MADAM NHU TRẦN LỆ XUÂN QUYỀN LỰC BÀ RỒNG. Tác giả Demery đã có một thời hạn “học tập” sinh sống Hà Nội, nói tiếng Việt thành thục giọng quánh Hà Nội. Tôi có xem qua quyển sách này, không có gì hotline là tứ liệu định kỳ sử. Vào Google đánh chữ Bà Ngô Đình Nhu thì tất cả đến gần 4 triệu tư liệu và bài viết nói về bà Nhu được đăng cài đặt rải rác trên những mạng lưới vi tính từ khá nhiều quan điểm không giống nhau. Hầu như tài liệu này đã có được bà Demery lấy có tác dụng của riêng bản thân rồi nặn óc sáng chế ra một chiếc tựa sách thu hút. Tựa đề của cuốn sách trong bản dịch tiếng Việt cùng với mấy chữ QUYỀN LỰC BÀ RỒNG có thể làm fan đọc tưởng tượng ra hình ảnh của một “bà rồng” khía cạnh sắt đen sì dữ tợn man rợ nhưng vào cả cuốn sách chỉ toàn là những gì đã gồm trên những mạng lưới vi tính Việt ngữ chứ chẳng thấy “bà rồng” đâu.
Tác mang Demery sẽ biện minh như thế nào khi gán ghép đến “bà rồng” một giai thoại như sau:
When her brother-in-law, President Ngo Dinh Diem, had once questioned the modesty of Madame Nhu"s slim-fitting tunics, referring lớn their décolletage, she is said to lớn have silenced him with a withering reply: “It"s not your neck that sticks out, it"s mine. So shut up.”
(trang 18)
Một dịch giả dễ tính có thể chuyển dịch đầy đủ dòng chữ này một phương pháp giản lược như sau:
Tổng Thống Ngô Đình Diệm tỏ vẻ không được ưa thích vì mẫu áo lâu năm hở cổ của bà Nhu. Cơ mà bà em dâu sẽ xấc xược vấn đáp ông anh chồng: “Cái cổ tôi hở ra chứ chưa phải cổ của ông. Vậy thì ông câm mồm đi.”
Đọc phần đa dòng chữ này thì người nào cũng có thể cầu lượng giá tốt trị của quyển sách.
Đã rất lâu tôi gồm xem một phim tư liệu của nhị nhà con gái nhân chủng học người Mỹ làm các bước khám phá một bộ lạc gần như tuyệt chủng ngơi nghỉ trong rừng rậm Phi Châu,chưa hề có bất cứ một xúc tiếp dưới bất cứ hình thức nào với quả đât bên ngoài. Nhì nhà nàng nhân chủng học tập này vẫn lặn lội một trong những điều khiếu nại vô cùng đau buồn và đang đi đến được nơi mong mỏi đến. Hai cô bé xinh đẹp này đã sống với nhị người bầy ông đơn nhất còn lại của cục tộc này như vợ chồng trong thời hạn một năm. Chúng ta học giờ nói tương tự như ăn uống ngơi nghỉ như 1 thành viên của bộ tộc với như là những người dân vợ của nhì người đàn ông sót lại của cỗ tộc trước thời gian ngày họ bị hoàn toàn diệt chủng. Hai cô nàng trở về Mỹ đã cống hiến cho nhân loại một tài liệu đa dạng và đa số thước phim sống động sống động vô cùng quý giá. Họ vẫn tự với cả thân mình ra để làm một quá trình mà họ ham mê và bằng mọi cách cần đạt cho mục tiêu.
Tác mang Demery chỉ nghe và biết đến bà Nhu qua báo chí và những bài viết trên các mạng lưới vi tính nhưng thôi. Trong cuốn sách, bà Demery chứng thực có hẹn gặp mặt bà Nhu hai lần dẫu vậy cả hai lần bà Nhu hầu như thất hẹn. Mặc dù bà Nhu sống đời ẩn dật tự giam mình trong 1 căn phòng nhỏ dại nhưng bà Nhu cũng có những lựa chọn và lo liệu trong các tiếp xúc rất hiếm hoi. Bà Demery hẹn gặp bà Nhu ở nhà thờ Saint Leon là nơi bà Nhu đi lễ sản phẩm ngày. Mặc dù vậy đến ngày giờ hứa thì bà Nhu lại không đến. Lần sau thì bà Nhu hẹn gặp mặt tại nhà, bà Demery mang lại đúng hẹn tuy nhiên bà Nhu lại ko mở cửa. Bà Nhu cũng chẳng mặn nhưng mà gì với những gặp gỡ gỡ này và cố ý hủy vứt cuộc hẹn.
Vậy thì ngoài các gì có được trên những mạng lưới vi tính, chưa một lần được chạm chán bà Nhu, bà Demery rước gì và biết được những điều gì để viết về cả một cuộc sống cay đắng nghiệt xẻ của bà Nhu.
Rất nhiều người dân có tầm thường một ý kiến là nếu như bà Nhu có mặt tại dinh Gia Long vào trong ngày 1 mon 11 năm 1963 thì viên diện của vụ làm phản loạn chắc hẳn rằng đã không xẩy ra như vậy. Là thân phái nữ nhi nhưng bà Nhu lại sở hữu dũng khí và rất quyết liệt giữa những tình huống dầu nóng lửa bỏng. Thuở sinh thời, Đại Tá Nguyễn Hữu Duệ các lần nuối tiếc nuối nói ví như như bà Nhu không đi ra nước ngoài thì chắc là vụ làm phản loạn đã trở nên dẹp tắt ngay trong trứng nước. Ông Duệ nói rằng bà Nhu vô cùng kính trọng và bắt buộc nói là vô cùng sợ ông anh ông xã Tổng Thống mà lại lúc cần phải lên giờ thì bà cũng rất mạnh bạo. Không ít người truyền miệng câu chuyện bà Nhu bị Tổng Thống Diệm khó chịu ném cái gạt tàn thuốc lá vào người; đó chỉ là 1 trong những bịa đặt nhảm nhí. Nghị sĩ Lê Châu Lộc nguyên là tùy viên của Tổng Thống Diệm xác thực là bà Nhu cũng tương tự tất cả những người dân khác muốn chạm chán Tổng Thống thì đều bắt buộc đi sang 1 lịch trình xếp đặt của Chánh Văn Phòng che Tổng Thống. Khôn xiết ít khi bà Nhu xin chạm chán Tổng Thống và các lần diện loài kiến ngắn ngủi dăm ba phút đó thì bà Nhu ăn mặc rất chỉnh tề, cánh cửa văn phòng Tổng Thống mở rộng và bên ngoài là các sĩ quan tùy viên và nhân viên văn phòng. Ví như bà Nhu là 1 trong những loại bọn bà đanh ác hỗn láo thì chắc hẳn là thiên hạ sẽ được nghe và nhận thấy những hoạt cảnh rầm rĩ chợ búa giữa những ngày tháng vị trí xứ lạ quê người rồi.
Tổng Thống Diệm đặc trưng quý quí bà Nhu vì chưng bà đã bạo phổi bạo dứt bộ luật mái ấm gia đình và tốt nhất là bà Nhu đã có mặt hai người đàn ông để nối liền dòng bọn họ Ngô Đình. Ông Ngô Đình Luyện tất cả hai đời vợ nhưng chỉ gồm mười cô bé gái, mãi đến tín đồ con út mới được một con trai. Nam nhi lớn của bà Nhu là Ngô Đình Trác lấy vk người Ý và hiện nay cũng tất cả cháu hotline là ông nội rồi. Fan con trai bé dại là Ngô Đình Quỳnh làm việc ở nước Bỉ và không lập gia đình, cũng đã trên sáu mươi tuổi. Tự sau năm 1963, ông Ngô Đình Trác sống làm việc Roma và chưa bao giờ đi thoát khỏi nước Ý. Câu chuyện đồn thổi bà Nhu mang lại ông Trác lịch sự Mỹ nhằm xin lỗi fan này bạn kia cũng chỉ là 1 trong bịa đặt mà lại thôi.
Các tài liệu về vụ phản bội loạn 1 mon 11 năm 1963 bởi vì Hoa Kỳ điều động đã được trọn vẹn giải mã. Bà Nhu biết và làm rõ phương bí quyết điều hành của những cơ chế chánh trị Mỹ. Tất cả đều bị sai khiến cho bởi những thế lực lép vế Tòa Bạch Cung. Nói một cách rõ ràng là những gia thế đó được điều hành và quản lý và nhận chỉ thị từ phần đa nhóm vì chưng Thái tất cả thực lực nắm giữ huyết mạch chánh trị và tài chánh của nước Mỹ. Cũng bao gồm những quyền lực này, qua bàn tay của Henry Kissinger, đã dâng hiến nước vn Cộng Hòa đến khối cùng sản quốc tế.
Khi nói về cái chết thảm yêu thương của Tổng Thống Ngô Đình Diệm với ông nuốm Vấn thì bà Nhu cũng chỉ bé dại nhẹ nói “Tổng Thống của nó cơ mà nó còn giết mổ thì Tổng Thống của bản thân mình nó coi ra gì”. Chữ “nó” đây bà Nhu thay ý nói về các thế lực trong thiết yếu trường Hoa Kỳ. Tổng Thống Kennedy đã trở nên bắn chết trước mắt hàng tỷ dân Mỹ mà cho đến lúc này hơn một nửa thế kỷ sau vẫn ko một cá thể hay tổ chức triển khai nào dám vạch trần ra danh tiếng của tín đồ đã cố súng phun vào đầu Tổng Thống Kennedy. Những gia thế này mạnh đến nỗi ngay lúc ông Obama được đảng Dân chủ đề cử đã và đang vội vàng bay sang vị Thái “trình diện”. Trong suốt trong gần hai nhiệm kỳ tổng thống, ông Obama chưa hề có một khẩu ca hay hành vi nào làm mích lòng vì Thái. Đôi khi cũng có thể có tiếng bấc giờ chì tuy nhiên đó chỉ là mọi trình diễn tất cả xếp đặt cơ mà thôi. Bà Nhu rất căm phẫn những nhóm quyền lực Do Thái thua cuộc tòa Bạch Ốc. Cũng chính bầy này đã cài chuộc được phần lớn tất cả giới media quốc tế để thuộc toa rập với nhau triệt hạ Đệ Nhất vn Cộng Hòa rồi sau đó dâng hiến mang lại cộng sản quốc tế. Khi nói về cái chết của cô trưởng nàng Ngô Đình Lệ Thủy, bà Nhu vẫn đang còn những thắc mắc về phương châm của tổ chức triển khai tình báo bởi vì Thái vào tai nạn giao thông vận tải thảm khốc này.
Ai cũng biết là từ thời điểm ngày tủi nhục vất vưởng khu vực quê người, bà Nhu rất nghèo, các năm sinh sống trong cơ hàn.
Trong một bài xích viết, tôi bao gồm đề cập mang lại nhà bà Nhu là 1 trong những đơn vị gia cư vào một căn hộ chung cư bề vắt ở thủ đô Paris. Địa chỉ của căn hộ chung cư đó là số 24 Rue du Suffrene, Paris 15. Tôi viết một biện pháp lập lững rằng một tỷ phú người Ý vì mến thương nên đã mang đến bà Nhu một trong những tiền khổng lồ để cài một thời gian hai đơn vị gia cư, một đặt ở và chiếc khác dịch vụ cho thuê lấy tiền sinh sống. Thực sự không nên như vậy. Vị tỷ phú này có lòng từ trung khu và rất chiều chuộng hoàn cảnh của bà Nhu. Tuy vậy vị tỷ phú này biết thực hiện và đầu tư đồng tiền một bí quyết rất khôn ngoan cạnh bên lòng nhân ái cứu giúp người hoạn nạn. Bà Nhu được vị tỷ phú này nhờ mua một thời điểm hai đơn vị gia cư của một phổ biến cư tại phần rất đẹp nhất ở thủ đô Paris bởi vì bà Nhu vẫn còn những liên lạc với một trong những chính khách hàng Pháp và hoàn toàn có thể nhờ cậy những vị này trong vấn đề thương thảo mua bán. Bà Nhu đã nhờ một vị cựu bộ trưởng thời chính phủ nước nhà De Gaulle giúp cài đặt hai đơn vị gia cư. Không có ai biết những cam đoan và hợp đồng giữa bà Nhu với vị tỷ phú người Ý như thế nào nhưng người nào cũng biết là thời điểm còn sinh sống thì bà Nhu sinh sống sinh hoạt một đơn vị và cái khác cho một nhà nước ngoài giao Nhật bạn dạng thuê mướn để sở hữu tiền chi tiêu. Chỉ một thời gian ngắn sau khi bà Nhu từ è cổ thì các con của vị đại gia này đã thực hiện thủ tục pháp lý lấy lại hai đơn vị gia cư này. Việc chuyển nhượng bàn giao đã tiến hành một cách âm thầm và êm đẹp. Tất yếu trị giá chỉ của hai đơn vị chức năng gia cư này đã cao hơn nữa nhiều lần cơ hội mua.
Trong một đợt tôi đang nói chuyện với bà Nhu thì chuông điện thoại thông minh reo, bà Nhu vực lên cầm ống điện thoại nhờ người gọi mang giùm mẫu chụp đèn ở ngoài tiệm về. Bà Nhu nói cùng với tôi là siêu thích chiếc chụp đèn bằng vải này nhưng bởi quá cũ nên tất cả chỗ bị rách. Bà nhờ fan mang ra tiệm sửa lại dẫu vậy tiền công sửa thừa đắt, tới cả gần một trăm Euros bắt buộc thôi ko sửa nữa. Ví như bà Nhu có mười bẩy tỷ Mỹ kim như một vài “sử liệu” tiết lộ thì đâu tất cả phải đo lường đắn đo gì với số chi phí công sửa mẫu chụp đèn này.
Nói và viết về bà Ngô Đình Nhu thì toàn là phần lớn chuyện bi hùng phiền nhức khổ. Vậy xin đề cập một chuyện vui vui. Một giới trẻ người Ý bảnh trai con nhà gia thế cùng bố mẹ thưa chuyện cùng với bà Nhu xin cưới cô con gái út Ngô Đình Lệ Quyên, ts Luật Khoa Roma. Trong khi vui vẻ truyện trò thì bà Nhu nói với đại trượng phu rể tương lai rằng hàng tuần lễ bà chỉ ăn hai hay tía lần thôi, trường hợp anh rất có thể ăn uống được do vậy thì tôi đang gả út ít cưng cho. Chàng trai này vẫn đang còn lòng kính phục bà bầu vợ tương lai nên xin nhị tháng nhằm thử thách. Sau nhị tháng nhịn ăn nhịn uống, rồi cũng quen thuộc dần. Vị vậy anh chàng gầy đét như con mắm khô, chỉ thấy da bọc xương. Cho tới bây giờ, mặc dù cô vợ mếm mộ đã chết vị một tai nạn đáng tiếc xe cộ mà lại anh này vẫn giữ thói quen ăn uống như vậy.
Con fan ta ai rồi cũng biến thành trở về cát bụi. Ghi nhớ bà Ngô Đình Nhu cùng với hình ảnh của một người đàn bà xinh đẹp, tài giỏi, đức hạnh với hết lòng vì quê nhà đất nước. Nguyện ước hương hồn bà an vui địa điểm cõi hằng sống.