Những Cuộc Chiến Tranh Đại Việt Miến Điện Và Việt Nam, Lịch Sử Sẽ Song Hành?

-

Trong kế hoạch sử xâm chiếm và không ngừng mở rộng bờ cõi, Đại Việt thời vua Lê Thánh Tông từng xuất quân tiến đánh bồn Man và Lan Xang (Lào ngày nay), truy sát sang cả những nước nhẵn giềng khác, khiến cho các nước Đông phái nam Á thần phục.

Bạn đang xem: Chiến tranh đại việt miến điện

*
Bản đồ vật Đại Việt trước khi tiến quân. (Tranh: )

Bối cảnh

Quan hệ giữa Đại Việt và Lan Xang vốn không giỏi kể từ trên đầu thế kỷ 14, đến cố kỷ 15 lại thường xuyên xấu đi. Lan Xang từng có quân tiến công phá biên thuỳ Đại Việt và xung bỗng bùng phát.Sau đó, theo sử Lào, năm 1478 một viên tướng của Lan Xang bắt được một con voi trắng dâng Vua. Theo ý niệm thời ấy, vị Vua làm sao được cài đặt voi trắng được xem là điềm lành. Bởi vì vậy voi trắng được xem là bảo bối vô giá chỉ ở các nước như Lan Xang, Xiêm La, Miến Điện, v.v..
*
Một con voi trắng tại hoàng cung Amarapura, Miến Điện, năm 1855. (Tranh: Colesworthey Grant, Wikipedia, Public Domain)Được tin, vua Đại Việt không đúng sứ sang xin lông voi trắng. Vậy tử Lan Xang là Chao Chienglaw vốn ghét Đại Việt đề xuất thay vì tặng kèm lông voi trắng, thì lại mang đến phân voi vào chiếc rương rồi gửi cho vua Đại Việt (History of Laos, Manlch, M.L. (1967), trang 126-129). Điều này khiến vua quan lại Đại Việt nổi giận.Cũng trong năm năm 1478, theo “Việt nam sử lược” thì bể Man (Muang Phuan) từ tương đối lâu vốn thần phục Đại Việt, thì tầy trưởng là Lư vắt Công bỗng links với Lan Xang rước quân cướp phá châu Quy vừa lòng (thuộc tỉnh nghệ an ngày nay). Vua Lê ra quyết định cất quân sang đánh nhằm giữ yên ổn vùng biên giới.

Tiến đánh Lan Xang

Đại Việt Sử cam kết Toàn thư có ghi chép rằng: “Đặc không nên Thái uý Sùng quận công Lê thọ Vực, Đoan Vũ hầu Trịnh Công Lộ, Diên Hà bá Lê Hy Cát đeo ấn tướng quân, trao cho đôi mươi vạn quân tinh nhuệ, hẹn mang lại tháng 8 năm nay, phân tách đường tiến quân, kể tội mang đến đánh”.Tuy vậy lúc xuất quân, Đại Việt tập hòa hợp được 18 vạn quân, chia làm 5 cánh tiến đánh. Đại Việt Sử ký kết Toàn thư biên chép rằng: “Đã định ngày 28 mon 7 này, quánh mệnh tướng mạo thần, phân tách đường tiến đánh. Chinh Tây tướng quân Lê lâu Vực là tiên phong, đi đường chính lãnh đạo các quân những doanh du kích, trước hãy thịt tên con cháu hiếu của giặc bồn Man để chặt bạn thân nó, rồi chiếm phần ngay đất hiểm yếu đuối là xứ Trấn Ninh mà đánh vào lòng giặc. Chinh Di tướng mạo quân Trịnh Công Lộ chỉ đạo các doanh quân thổ binh từ mặt đường An Tây tiến vào để chiếm phần giữ mạn thượng lưu. Trấn Lỗ tướng quân Lê Đình Ngạn lãnh đạo các doanh quân hoành dã từ đường Ngọc Ma tấn công tới để giảm ngăn đường giặc chạy. Du kỵ phó tướng quân là bọn Lê Lộng đi đường châu Thuận Mỗi để bóp cổ chẹn lưng. Thảo tặc phó tướng mạo quân là bọn Lê Nhân Hiếu theo lối lấp Thanh Đô nhằm đánh địa điểm sơ hở”.Từ mối cung cấp sử liệu Đại Việt Sử cam kết Toàn thư rất có thể thấy 5 cánh quân Đại Việt tiến đánh bể Man và Lan Xang như sau:Cánh quân trung tâm bởi vì Lê thọ Vực lãnh đạo từ bao phủ Trà lạm (thuộc nghệ an ngày nay) tiến công vào bể Man, rồi tiến quý phái Lan Xang.Cánh quân phía bắc vì Trịnh Công Lộ chỉ đạo từ che An Tây (Lai Châu ngày nay) đánh thẳng vào kinh đô Luang Prabang của Lan Xang.Cánh quân phía phái mạnh của Lê Đình Ngạn từ đậy Ngọc Ma (thuộc nghệ an và tp hà tĩnh ngày nay) tấn công vào bồn Man rồi tiến quý phái Lan Xang.Cánh quân của Lê Lộng (Nguyễn Lộng) từ Thuận châu (Sơn La ngày nay) yểm trợ mang lại cánh quân phía bắc của Trịnh Công Lộ tấn công vào đế kinh Luang Prabang của Lan Xang.Cánh quân của Lê Nhân Hiếu từ đậy Thanh Đô (thuộc Thanh Hóa ngày nay) tiến đánh bồn Man rồi thanh lịch Lan Xang.Theo sử Lào thì quân của Lan Xang đặt dưới sự chỉ huy của hoàng thái tử Chao Chienglaw cũng có 20 vạn quân , 2 ngàn thớt voi cùng 6 vị dũng tướng mạo là Norasing, Noranarai, Noradet, Norara, Muen Luang cùng Phya Kwatepa. Ngoài ra chúa xứ Lan mãng cầu (phía bắc Thái Lan) cũng đưa quân sang góp Lan Xang.Quân Đại Việt gấp rút vượt qua bồn Man, các cánh quân lần lượt tiến đến Lan Xang cùng giành các chiến thắng. Quân chủ lực Lan Xang chuẩn bị sẵn một trận địa mai phục sống đồi Poomung nhằm mục đích chặn quân Việt cho Kinh đô.Các cánh quân Việt lần lượt mang lại đồi Poomung, rất nhiều trận tiến công lớn ra mắt tại đây, kéo dài suốt 3 ngày, cuối cùng quân Đại Việt thắng, quân Lan Xang tháo chạy đến mãng cầu Khaochao (nay là chùa Wat Vixun).Quân Việt truy đuổi đến, giao tranh lớn ra mắt ở cánh đồng mãng cầu Moungkon với Na Haidio. Sau cùng quân Đại Việt bao vây và vượt mặt quân Lan Xang, 2 tướng Muen Kwatepa với Muen Neua tử trận.Lan Xang vội cử 2 tướng mạo Muen Bun và Muen Luan mang đến cứu viện nhưng cũng trở nên đánh bại. Các tướng Norasing, Noranarai, Noradet với Norara bị bắt sống. Cố kỉnh tử Chao Chienglaw bị thương nặng trĩu rồi sau đó cũng trở thành bắt.Vua Lan Xang là Xaiyna Chakhaphat vội thuộc hoàng tộc bỏ Kinh thành chạy mang lại Chieng Khan của quốc gia Lan mãng cầu (nay ở trong tỉnh Loei của Thái Lan). Quân Đại Việt tiến chiếm Kinh đô Luang Prabang.Quân Đại Việt thu giữ không ít của cải và lương thực ở kinh đô Luang Prabang, nhờ kia tiếp tục đuổi giết tàn quân Lan Xang cho tận Lan na tại lưu vực sông Irrawady (giáp biên thuỳ Miến Điện), rồi thuận đà tiến đánh luôn hai vương quốc Lan Na và Ayutthaya.

Sáp nhập bồn Man, những nước Đông phái mạnh Á thần phục

Đến năm 1479, quân Đại Việt ở bể Man vấp buộc phải sự phòng cự khốc liệt của thủ lĩnh cầm cố Công. Vua Lê Thánh Tông không đúng Lê Niệm thống lĩnh 30 vạn quân tiến đánh, quân Đại Việt thừa qua các cửa ải, lấn chiếm thành trì, đập tan cục bộ lực lượng quân bồn Man. Thủ lĩnh nuốm Công bỏ chạy mà lại không kịp và bị tiêu diệt. Vua Lê Thánh Tông đến em của chũm Công là cố gắng Đông làm Tuyên úy đại sứ để thu phục Bồn Man.
*

Cuộc chiến tranh Xiêm La – Miến Điện không những để lại đa số hậu trái nghiêm trọng đối với hai nước Xiêm, Miến nhưng còn ảnh hưởng tác động tiêu cực đến tình hình an toàn chính trị khoanh vùng Đông phái mạnh Á lục địa lúc bấy giờ.

*

Bài viết của tác giả Đặng văn hoa – trường Đại học tập Khoa học, Đại học Huế

Xiêm (Thailand) và Miến Điện (Myanmar) là nhị nước nhẵn giềng nằm về phía tây của bán đảo Đông phái mạnh Á lục địa, vốn có tương quan với nhau về những mặt từ tương đối lâu đời. Nói theo một cách khác từ nắm kỷ XVI cho đến nửa vào đầu thế kỷ XIX, mâu thuẫn, xung đột, chiến tranh liên tiếp xảy ra thân hai nước. Trong đó, trận chiến bùng nổ thân hai nước từ thời điểm năm 1766 đến năm 1767 được xem như là đỉnh cao của mâu thuẫn, xung bất chợt và nó đã để lại đa số hậu quả nặng trĩu nề so với hai mặt và làm cho xáo trộn tình trạng chính trị quần thể vực. Tìm hiểu về cuộc chiến này không chỉ là để đọc thêm về lịch sử vẻ vang quan hệ phức hợp trong quá khứ thân hai nước Xiêm, Miến mà chúng ta còn hoàn toàn có thể rút ra những bài bác học lịch sử hào hùng bổ ích, quý báu cho vấn đề xây dựng ASEAN thành một khu vực hòa bình, hữu nghị và hợp tác trong thời đại “hội nhập” khu vực và quốc tế hiện nay.

Xem thêm: Đọc Hồi Ký Tướng Tá Sài Gòn Xuất Bản Ở Hải Ngoại (P6), Hồi Ký Của Các Tướng Tá Sài Gòn

1. Về nguyên nhân

Kể từ ráng kỷ XVI trở đi, Xiêm với Miến Điện hầu như là nhì nước hùng dũng mạnh trong khu vực, tất cả phần phạm vi hoạt động chạy lâu năm từ bắc xuống nam, giáp biển cả Andaman. Cả hai nước đều có không ít quyền lợi to béo ở khoanh vùng này xem về phương diện kinh tế tài chính lẫn chủ yếu trị. Trường đoản cú vùng bờ cõi nhỏ, không lớn nằm sát ven bờ biển này, cả nhị nước phần lớn đã trở nên tân tiến thương mại, đặc biệt là ngoại mến với những nước Ấn Độ, Arập và phương Tây. Đối cùng với Xiêm điều này càng trở cần bức thiết hơn khi vương quốc Malacca, vốn là vùng khu đất chị ảnh hưởng của Xiêm đã bị Bồ Đào Nha lấn chiếm (1511), sau đó là Hà Lan kiểm soát (1641) trong lúc đó, tài chính ngoại thương vì chưng nhà nước phong loài kiến độc quyền kiểm soát điều hành ngày càng được những vua Xiêm quan trọng chú trọng. Điều này càng địa chỉ Xiêm tìm kiếm mọi biện pháp 16 để quản lý vùng biển lớn phía tây-nam để mở rộng sắm sửa với các nước như Ấn Độ, phương Tây với cả với trung hoa và Nhật Bản.

Về phương diện chủ yếu trị, trường hợp Miến Điện thống trị được vùng khu đất phía nam cũng có thể có nghĩa là tùy chỉnh thiết lập được tác động của họ so với các tiểu quốc sống bán đảo Malaysia và quan trọng đặc biệt hơn là thuận tiện kiểm soát với khống chế tín đồ Môn ngơi nghỉ phía nam, vốn các lần nổi dậy chống lại chính quyền của người Miến. Và đó thường là thời cơ để Xiêm lợi dụng sự “cầu cứu” của fan Môn để tiến hành các cuộc tấn công người Miến. Đối cùng với Xiêm, nếu thống trị được dải đất nhỏ, nhỏ nhắn phía nam gồm nghĩa là bảo trì được quyền lực và ảnh hưởng của mình so với các đái quốc sinh hoạt bán đảo Malaysia nhưng mà vốn là “thuộc quốc” của Xiêm từ lâu.

Còn vấn đề Lanna, một công quốc, ở về phía bắc của Xiêm (hiện ni nằm chung quanh tỉnh giấc Chiềng Mai) thường xuyên bị bỏ ra phối, xâu xé do hai nước Xiêm, Miến. Cả hai nước luôn luôn tìm mọi phương pháp để lôi kéo, can thiệp với giành quyền thống trị so với công quốc Lanna.

Năm 1742, tín đồ Môn vì chưng Smingtho đứng đầu đã nổi lên ở vùng Hạ Miến Điện, chống lại cơ quan ban ngành Ava (của bạn Miến), giành lại độc lập riêng cho những người Môn, lập quốc gia riêng ngơi nghỉ phía nam. Hàng trăm người Miến, vào đó có không ít người thuộc hàng quý tộc tất yêu chạy về kinh đô Ava (ở miền trung), nên tất cả hơn 310 gia đình phải chạy trốn thanh lịch Xiêm <1>. Vua Xiêm lúc bấy giờ là Borommakot (1732-1758) đã gật đầu cho những người Miến này được cư trú trên đất Xiêm và hỗ trợ nhà cửa tương tự như lương thực, thực phẩm để sinh sống. Câu hỏi l àm này của vua Xiêm mô tả tính nhân ái, thương bạn của một vị vua tôn sùng đạo Phật, bên cạnh đó cũng bao hàm những ý đồ chính trị sâu xa. Vừa được lòng triều đình Ava vừa tận dụng và khoét sâu mâu thuẫn giữa tín đồ Môn và fan Miến nhằm góp phần biến hóa tương quan liêu lực lượng giữa hai nước theo hướng hướng hữu dụng cho Xiêm.

Biết được điều này, năm 1744, vua Miến đã cử một phái đoàn đã đến kinh đô Xiêm nhằm tạ ơn vua Borommakot với tỏ lòng mong ước Xiêm trung lập trước trận chiến tranh giữa tín đồ Miến và fan Môn. 2 năm sau, Xiêm cử một phái bộ sang kinh thành Ava của Miến Điện để đáp lễ <2> nhằm duy trì quan hệ hữu hảo giữa hai nước. Tuy nhiên, năm 1752, vua Miến Alaugpaya đang tập hòa hợp được rộng 5.000 quân tinh nhuệ tấn công người Môn. Với năng lực và sức mạnh mới của một vị vua trẻ, Alaugpaya đã thống nhất đất nước. Điều này không những trở thành nguy cơ đe dọa đối với an ninh lãnh thổ của Xiêm mà còn giúp cho Lan Na, Lan Xang (Lào) thực sự băn khoăn lo lắng về sự bành trướng của Miến Điện như đã có lần xảy ra vào những thế kỷ trước đó.

Trong dịp Miến Điện được củng rứa và ngày hung mạnh bạo thì sinh sống Xiêm, nội bộ triều đình lại mâu thuẫn, xung đột nóng bức dẫn đến các cuộc ám hại lẫn nhau giữa các phe phái trong việc tranh giành ngôi vua sau thời điểm vua Bo rommakot khuất (1758).

Vua Borommakot có 3 hoàng tử với chính cung hoàng hậu và tất cả 4 người con trai khác với cùng một bà phi. Rồi một hoàng tử được kế ngôi cùng với hiệu là Uthumphon nhưng sau khoản thời gian hỏa tang vua thân phụ xong thì đã xẩy ra sự tranh giành ngôi vua một cách khốc liệt giữa các người đàn ông còn lại. Cuối cùng, một bạn lên ngôi vua với hiệu là Xămđet Phra Boromrashathirat tuy thế mọi fan thường điện thoại tư vấn là Ekkathat. Đây là một trong người mắc bệnh hủi nạp năng lượng khắp toàn thân, vì thế người Thái cho rằng đây là thể hiện suy tàn của vương vãi triều Ayuthaya.